Ở cái tuổi xưa nay hiếm, ông Nguyễn Hữu Trọng lên duyên cùng cô gái kém mình 52 tuổi. Đám cưới của vợ chồng ông được tổ chức liên tục trong 28 ngày.

Sau ba cuộc hôn nhân đổ vỡ, ông Nguyễn Hữu Trọng (96 tuổi, Ba Vì, Hà Nội) những tưởng mình sẽ sống một mình đến hết phần đời còn lại. Nhưng khi bước sang tuổi 80, ông khiến cả vùng Ba Vì ngày đấy xôn xao vì lấy vợ kém mình 52 tuổi.

Mặc dù 16 năm đã trôi qua nhưng khi nhắc lại mối tình với người vợ thứ 4 ông vẫn nhớ như in. Ông kể, khi gần 80 tuổi, ông đến làm diễn giả tại Đại học Thái Nguyên.

Ngày đó, chị Đinh Thị Thoan (tên thường gọi là Bảy, SN 1981, quê Phú Thọ) là nữ sinh khoa văn ngồi bàn đầu chăm chú lắng nghe.

Ấn tượng về cô nữ sinh ngồi bàn đầu, kết thúc buổi nói chuyện ông nhìn về phía cô và đọc đoạn văn: “Đứng trước sắc đẹp của nàng, thời gian sẽ đọng lại, tinh tú sẽ lu mờ, trái đất sẽ ngừng quay,…”.

Chuyện tình của cụ ông 96 tuổi với người vợ kém 52 tuổi và đám cưới 28 ngày ảnh 1

Mặc dù đã ở cái tuổi xưa nay hiếm nhưng ông Trọng vẫn còn rất khỏe mạnh, minh mẫn.

“Cảm nắng” trước kiến thức, sự hào hoa phong nhã của người thầy nên sau khi tốt nghiệp chị Bảy gọi điện xin vào học nghề thuốc và làm thuê ở trang trại của ông Trọng tại đường Láng – Hòa Lạc.

Thấy chị hiền lành, chịu khó nên sau một thời gian làm việc, ông đã giao cho chị quản lý toàn bộ trang trại.

Trong một lần ghé qua trang trại kiểm tra công việc thấy cô quản lý đang ngồi nhổ cỏ, ông Trọng liền đọc bài thơ dành tặng:

“Em ngồi nhổ cỏ nhưng vẫn đợi

Chẳng hiểu cỏ kia có dễ không

Chỉ chờ ai gọi thôi em nhé

Đứng dậy đi em chim xổ lồng”.

Vừa dứt bài thơ, cô quản lý đỏ mặt ngượng ngùng đi vào trong nhà. Một thời gian sau, ông nhận được điện thoại của chị Bảy nói khi nào xuống trang trại có chuyện muốn “tâm sự”. Đến khi gặp mặt, ông nhận được lời tỏ tình đầy bất ngờ, hạnh phúc.

Tuy nhiên, mối lương duyên của 2 người ngày đó gặp nhiều sự phản đối quyết liệt từ nhà gái, bởi ông Trọng lúc đó còn nhiều tuổi hơn cả bố vợ (bố của chị Thoan- Bảy).

“80 tuổi tôi về nhà bố vợ. Khi đó, tôi chào bố vợ bằng ông, còn ông cụ chào lại tôi bằng anh.