Chiếc xe lăn bánh như chở đi tất cả những gì tôi yêu thương, quý giá nhất trong đời.

Cả thời trai trẻ tôi yêu đơn phương Hoài say đắm. Tôi yêu Hoài nhưng không dám thổ lộ tình cảm, cứ là bạn thân của cô ấy từ Đại học cho đến khi ra trường. Ở bên cạnh Hoài, tôi không ít lần chứng kiến cô ấy đau khổ, vật vã vì tình yêu. Là bạn thân nên có gì muộn phiền về bạn trai cô ấy cũng kể với tôi. Bất cứ lúc nào Hoài cần là tôi có mặt bảo vệ cô ấy.

Cho đến một ngày, Hoài tìm đến nhà tôi khóc lóc kể cô bị bạn trai bỏ rơi theo người khác. Tệ hại hơn là Hoài đã có thai 3 tháng, cô ấy không dám nói với ai, không dám làm gì dại dột vì sợ. Bạn trai cũng chối bỏ trách nhiệm. Hoài cứ khóc, tự trách bản thân khiến tôi lại xót xa hơn. Lúc đó tôi lấy hết dũng khí ngỏ lời với bạn thân, xin Hoài cho tôi được ở bên cô ấy. Tôi nghĩ có là cách duy nhất tôi có được Hoài, được ở bên mẹ con cô ấy.

Xin đổ vỏ để lấy được người mình yêu, 5 năm sau tôi mất cả chì lẫn chài khi chiếc ô tô sang đỗ xịch trước cổng-1

(Ảnh minh họa)

Hoài khá bất ngờ trước lời đề nghị của tôi, cô ấy hơi cảnh giác cho đến khi tôi phải thề Hoài mới tin. Vậy là cô ấy đồng ý lấy tôi, đưa Hoài về quê ra mắt, tôi nhận đứa bé trong bụng Hoài là con tôi. Vì mong có cháu, lại quý Hoài nên ba mẹ tôi đồng ý, chẳng chút nghi ngờ gì. Cứ thế, đám cưới diễn ra ngay sau đó 2 tháng. Hoài cũng biết ơn tôi nhiều lắm, còn tôi thì thấy may mắn nhờ sự xuất hiện của đứa bé, sự tệ bạc của gã kia mà tôi mới có được Hoài.

Cứ thế, 2 vợ chồng sống yên bình bên nhau, tôi coi thằng bé như con ruột của mình mặc dù người ngoài có gièm pha nói con không giống tôi. Nhưng ở với nhau 5 năm Hoài lại chưa có bầu được đứa thứ 2 cô ấy cũng áy náy lắm. Tôi cũng không đặt nặng vấn đề con cái, vì tôi đã coi cu Thóc là con đẻ mình rồi.

Chăm sóc, yêu thương mẹ con Hoài vô bờ bến, vậy mà đùng một ngày bất ngờ có chiếc ô tô sang đỗ xịch trước cổng nhà tôi. Tôi chỉ làm văn phòng, chức vụ thấp chẳng quen ai quyền thế, giàu có mà có ô tô sang thế này. Nghĩ họ đỗ nhờ xe, tôi cũng mặc kệ cho đến khi người đàn ông chừng gần 40 tuổi đi vào. Nhìn anh ta, tôi mới ngờ ngợ ra người quen. Là Tấn – tình cũ tệ bạc của vợ tôi 5 năm trước.

Vừa nhìn thấy Tấn, vợ tôi đã đánh rơi rổ rau, mắt ngân ngấn lệ. Còn anh ta thì cứ nhìn chằm chằm cu Thóc. Vào nhà, anh ta đặt vấn đề muốn đón mẹ con Hoài đi. Anh ta đã lấy vợ nhưng ly hôn 2 năm nay rồi, cũng chưa có con. Hắn nói, chưa quên được Hoài và muốn bù đắp cho mẹ con cô ấy. Hoài ngồi đó không nói gì, nhưng hắn thì nói nhiều đến tương lai của con. Cho con cuộc sống đầy đủ và sẽ gửi tôi 100 triệu coi như khoản phí “nuôi con hộ”.

Xin đổ vỏ để lấy được người mình yêu, 5 năm sau tôi mất cả chì lẫn chài khi chiếc ô tô sang đỗ xịch trước cổng-2(Ảnh minh họa)

Không đồng ý với yêu cầu đó, tôi đuổi hắn ta về. Còn hắn thì nói sẽ quay lại vào đầu tuần sau chờ câu trả lời của vợ tôi, đón mẹ con cô ấy đi. Từ hôm ấy, nhà tôi luôn căng thẳng, tôi lúc nào cũng lo sợ mất vợ, sợ cô ấy theo người đàn ông kia đi. Tôi nói nhiều về việc nghĩa hiệp của mình 5 năm trước để vợ cảm thấy có lỗi mà ở lại.

Vậy mà khi tình cũ của vợ đến, em lại xin lỗi tôi rồi bế con leo lên chiếc ô tô kia đi thẳng. Hoài nói, mặc dù hành động như vậy sẽ làm tôi đau đớn vô cùng nhưng con cần về với bố đẻ và quan trọng là cô ấy vẫn còn nặng lòng với tình cũ. Trước đây vợ lấy tôi vì không có ai nương tựa, muốn hợp thức hóa cái thai. Bây giờ bố đẻ của con đã tìm về, vợ không muốn con sống xa người bố thực sự.

Chiếc xe lăn bánh như chở đi tất cả những gì tôi yêu thương, quý giá nhất. Như kẻ bất lực nhìn theo chiếc xe, tôi trách mình sao lại tệ hại đến mức này. Tôi mãi mãi chẳng có được Hoài kể cả chấp nhận “đổ vỏ” ư?