Trong một lần đi ăn nhậu ở cơ quan trở về, chồng tôi bị tai nạn rất nặng. Toàn bộ số tiền tiết kiệm dốc hết chữa trị cho anh ấy mới thoát khỏi tử thần. Nhưng sau ngày xuất viện chồng tôi nằm liệt một chỗ, kinh tế gia đình cũng sa sút từ đó.

Từ một người tràn đầy sức trẻ, là trụ cột chính trong gia đình, bây giờ nằm một chỗ, ăn bám vợ, chồng chịu sự đả kích ghê gớm. Nhiều lần anh muốn quyên sinh để bớt gánh nặng cho vợ con. Tôi biết được đã ra sức khuyên can chồng.

Tôi bảo số phận thế, chưa chắc chồng chết tôi đã sướng hơn hay chồng tự tử không thành lại tốn thêm khoản tiền chữa trị, vợ còn khổ hơn. Đã là vợ chồng có sướng cùng hưởng, có khổ cùng chịu, mong anh nghĩ thông suốt để vợ yên tâm làm việc.

Có lẽ hiểu được nỗi khổ của vợ, chồng chấp nhận thân hình và cuộc đời mới. Suốt những năm qua, tiền tôi làm ra được đồng nào lo cho con trai ăn học, chi tiêu sinh hoạt và thuốc thang chữa trị cho chồng.

Tuy chồng nằm một chỗ không thể làm gì được nhưng anh có thể dạy con học hành. Nhờ có bố chỉ bảo nên con tôi học rất tốt, luôn đạt thành tích cao trên trường. Đỗ đại học với điểm số rất cao và trúng trường con thích. Hiện tại con đã có công việc lương cao.

Năm vừa rồi vợ chồng con tôi đã mua được nhà riêng trị giá 4 tỷ. Nhìn thấy thành quả con gặt hái được chúng tôi mãn nguyện vô cùng.

Ảnh minh họa

Tôi về hưu nửa năm nay, từ ngày nghỉ hưu đến giờ thu nhập bị giảm đột ngột khiến cuộc sống của vợ chồng tôi gặp rất nhiều khó khăn. Mấy năm nay sức khỏe của chồng tôi yếu, nằm lâu một chỗ mắc thêm nhiều bệnh. Tháng nào tôi cũng phải thuê xe đưa chồng vào bệnh viện chữa trị. Có những tháng thời gian anh nằm viện còn nhiều hơn ở nhà.

Nhiều người cho rằng với mức lương hưu 11 triệu mỗi tháng, chúng tôi chi tiêu ăn uống thoải mái. Nhưng thực tế lại không như mọi người nghĩ. Toàn bộ tiền hưu trí của tôi dành để chữa bệnh và thuê xe đưa chồng đi viện.



Còn tiền chi tiêu sinh hoạt và điện nước mỗi tháng tôi phải hỏi xin con trai. Khi chưa có vợ thì con vui vẻ chu cấp tiền cho bố mẹ mỗi tháng, từ ngày có gia đình, con trai nộp hết tiền lương cho vợ nên mỗi lần tôi nhắc đến chuyện tiền nong con rất khó chịu.

Hôm vừa rồi, chồng phải cấp cứu, trong nhà không có tiền, tôi hỏi xin con trai 5 triệu để nộp viện phí. Nào ngờ con bức xúc nói:

“Ông bà đúng là nợ đời, bao giờ tôi mới thoát khỏi cục nợ này đây?”.

Nghe lời con nói mà cổ họng tôi nghẹn lại, nước mắt không ngừng rơi. Những năm qua, tôi vất vả nuôi con khôn lớn, chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ. Tôi chưa bao giờ kêu ca phàn nàn nửa câu, thế mà giờ đây con lại báo đáp bằng lời nói mang tính sát thương đến vậy.

Dù mắng bố mẹ nhưng con vẫn gọi điện cho vợ chuyển tiền để chữa bệnh cho bố. Chồng tôi chưa nghe thấy con nói năng với mẹ những lời khó nghe vậy. Nếu anh mà biết được chắc uất đến chết. Tôi không biết phải nói sao để con trai vui vẻ chung tay góp tiền chữa bệnh cho bố đây?