Mẹ chồng tôi thật quá quắt, mẹ đẻ tôi lên chăm cháu mà bắt nạt đủ đường.

Tôi vừa sinh con được 2 tháng, chồng bận công việc cuối năm nên cũng ít khi có mặt ở nhà. Mẹ chồng tôi mới chỉ nghỉ hưu, sức khỏe còn tốt nhưng bà tuyên bố không chăm cháu, vợ chồng tôi tự quyết định.

Trong 3 tuần đầu, tôi vừa sinh xong còn yếu nhưng cũng cố gượng để chăm sóc con. Công việc tắm cho con tôi hoàn toàn đi thuê. Không thể làm việc nhà nên vào ngày cuối tuần tôi đều thuê người giúp việc theo giờ để dọn dẹp, lau dọn nhà cửa sạch sẽ…

Vì tôi nuôi con khá vất vả nên sau ngày đầy tháng con, tôi có nhờ mẹ đẻ lên chăm cháu.

Tưởng được mẹ đẻ lên chăm cháu là tôi đỡ vất vả, nào ngờ lại đau đầu vì lúc mẹ tôi lên cũng là lúc mẹ chồng tôi có nơi để trút giận. Trước đó mẹ chồng tôi cứ bắt ép tôi phải nuôi con theo kiểu “truyền thống”, rồi bắt ép tôi phải kiêng khem đủ đường nhưng vợ chồng tôi không chịu. Mẹ chồng tôi nói với mẹ đẻ tôi rằng, bà dạy con kiểu gì mà nó quê một cục lại còn ương bướng, học những cái linh tinh vớ vẩn là giỏi.

Mới sinh con được mẹ đẻ lên chăm cháu nào ngờ bị mẹ chồng chèn ép mắng mỏ luôn cả bà thông gia - Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Mẹ tôi lên ở nhà thông gia cảm thấy ngại vì thế hàng ngày ngoài chăm cháu, bà cũng chăm chỉ dọn dẹp nhà cửa, vào bếp nấu nướng… Nhưng mẹ chồng tôi coi bà thông gia không khác gì giúp việc, sai vặt đủ thứ, chỉ chỏ làm cái nọ, làm cái kia. Mẹ tôi còng lưng ra làm nhưng vẫn bị mẹ chồng chê bai làm ẩu, luộm thuộm, nấu nướng kiểu quê mùa…

Cứ lúc rảnh, hai bà ngồi xem tivi hay trò chuyện là y rằng mẹ chồng tôi thao thao nói xấu con dâu. Mẹ chồng tôi nói rằng tôi số sướng, làm dâu nhà thành phố, ăn sung mặc sướng, chả trách học xong là ở lại thành phố “tóm” ngay con trai bà chứ không về quê lấy chồng… Rồi mẹ chồng tôi còn chê bai những người nhà quê thế nọ, thế kia…

Hôm rồi, không biết tại sao mà con tôi bị khó chịu, quấy khóc. Nhưng mẹ chồng tôi cứ đổ vấy cho tôi ăn uống lung tung, cho con bú bình rửa không sạch, sữa bị lạnh.. nên cháu bà mới bị như thế.

Khi thấy con tôi khóc, mẹ chồng tôi ở ngoài phòng quát tháo: “Có mỗi đứa bé mà hai người lớn đùng chăm không xong. Tưởng làm theo khoa học thế nào hóa ra chỉ là cái thứ quê không ra quê, tỉnh không ra tỉnh thành ra nông nỗi này. Nó mà làm sao thì không xong với tôi đâu“.

Lúc đó chồng tôi cũng vừa về tới nhà liền bị mẹ chồng tôi mắng: “Mày về rồi à, về mà xem con bị gì kìa. Bao người không lấy, đi rước vợ quê về giờ nó hành hạ con cái thế kia, có thấy mình ngu chưa con?“.

Tôi bị tổn hương nhưng cũng bình tĩnh gọi bác sỹ đến khám tại nhà. Bác sỹ có khám, lấy mẫu xét nghiệm và kết luận do rối loạn tiêu hóa thông thường không phải do bị lạnh hay do ăn uống, chỉ sau vài ngày là hết hiện tượng này.

Sau hôm đó, mẹ đẻ của tôi buồn lắm, bà nói với tôi là sợ về rồi thì con bị mẹ chồng ức hiếp nên cố ở lại. Tôi cũng thấy mẹ chồng tôi thật quá đáng, thiếu tôn trọng tôi và mẹ đẻ của tôi. Trước đó, tôi cũng vài lần xin mẹ chồng cho về nhà mẹ đẻ ít tháng nhưng không được, đành nín nhịn để chăm sóc con.

Mẹ chồng tôi chèn ép tôi và mẹ đẻ quá đáng như vậy, tôi có nên phản kháng lại hay là cứ bế con về nhà mẹ đẻ ở rồi tính sau?