Lúc đầu tôi cho rằng chồng được công ty thưởng nên mới có nhiều tiền đến thế. Nhưng khi về nhà, tôi vẫn hỏi chồng cho chắc chắn.

Tuy bố mẹ không cho tôi cuộc sống đầy đủ về vật chất nhưng tôi được dạy trở thành người tốt. Bố mẹ thường nói đói cho sạch, rách cho thơm. Chúng ta có thể nghèo tiền bạc nhưng không thể thiếu nhân cách được. Sống tốt và làm nhiều việc thiện, không mong cầu được người ta trả ơn mà làm cho bản thân đẹp hơn trong mắt mọi người.

Những lời lẽ tốt đẹp của bố mẹ ăn sâu vào tâm trí và việc làm mỗi ngày của tôi. Thế nên từ khi biết yêu, tôi đã đặt ra tiêu chuẩn chọn bạn trai. Tôi không cần một người đàn ông nhiều tiền nhưng thiếu nhân cách. Tôi chỉ cần người chồng có công ăn việc làm, tiền đủ nuôi một đứa con nhưng đạo đức thì phải là người khoan dung độ lượng, biết giúp đỡ mọi người xung quanh.

Sau 2 năm tìm kiếm bạn đời, cuối cùng tôi cũng chọn được người phù hợp làm chồng và hiện tại anh là ông xã của tôi. Chúng tôi cưới nhau được 5 năm, có với nhau 2 mặt con. Công việc của anh là nhân viên kỹ thuật, thu nhập mỗi tháng hơn 10 triệu.

Chồng tôi rất thương vợ con, làm được đồng nào cũng đưa vợ giữ để chi tiêu cho gia đình và tiết kiệm. Bản thân anh chỉ giữ vài trăm nghìn để đổ xăng xe và ăn sáng, khi nào hết tiền lại quay ra xin vợ. Thương chồng, anh hỏi xin 50 nghìn thì tôi chuyển luôn 500 nghìn cho anh chi tiêu thoải mái hơn.

Cuối cùng tôi cũng chọn được người phù hợp làm chồng và hiện tại anh là ông xã của tôi. (Ảnh minh họa)


 

Cuối cùng tôi cũng chọn được người phù hợp làm chồng và hiện tại anh là ông xã của tôi. (Ảnh minh họa)

Gần một năm nay, chồng tôi thường than phiền bản thân kém cỏi:

“Bằng tuổi anh, bạn bè đã mua được nhà đẹp, xe hơi, lên chức ông này bà kia, còn bản thân anh vẫn giậm chân tại chỗ. Không biết bao giờ anh mới cho mẹ con em có được cuộc sống khấm khá được đây”.

Tôi luôn động viên chồng:

“Anh cố gắng làm tốt công việc của bản thân đi, giàu nghèo có số cả rồi, có cố cũng không được. Nhiều gia đình nghèo thì vợ chồng con cái còn ở bên nhau, khi giàu rồi mỗi người một phương trời. Gia đình ta cứ sống hạnh phúc, tràn ngập tiếng cười là được”.

Hôm thứ 4 vừa rồi, chồng tôi được nhận lương, như mọi khi anh chuyển ngay tiền cho vợ và tôi mở tài khoản ra xem tháng này anh kiếm được bao nhiêu tiền. Nhìn nhiều số 0 quá, tôi đếm đi đếm lại. Tôi rất sốc khi chồng chuyển cho vợ là 100 triệu chứ không phải 10 triệu.

Lúc đầu tôi cho rằng chồng được công ty thưởng nên mới có nhiều tiền đến thế. Nhưng khi về nhà, tôi vẫn hỏi chồng cho chắc chắn. Chồng rất ngạc nhiên khi biết đã chuyển nhầm cho vợ một số tiền lớn ngoài dự tính.

Sau đó anh vội lấy điện thoại ra kiểm tra xem những lời vợ nói có đúng không. Nhân lúc chồng không để ý, tôi ngó xem tài khoản của anh còn bao nhiêu tiền nữa. Tôi bàng hoàng khi phát hiện anh có cả tỷ đồng trong tài khoản. Với đồng lương ít ỏi của chồng, không hiểu sao anh lại kiếm được nhiều tiền thế này.

Chồng rất ngạc nhiên khi biết đã chuyển nhầm cho vợ một số tiền lớn ngoài dự tính. (Ảnh minh họa)

Chồng rất ngạc nhiên khi biết đã chuyển nhầm cho vợ một số tiền lớn ngoài dự tính. (Ảnh minh họa)

Tôi lân la dò hỏi anh kiếm đâu ra lắm tiền thế. Lúc đầu chồng nói ông bà nội bán đất và cho anh một nửa tiền để mua nhà trên thành phố. Vì muốn tạo bất ngờ cho vợ nên đợi đến khi nào mua được đất mới báo cho biết.

Quan sát ánh mắt của chồng, tôi thấy anh ấy không dám nhìn thẳng mắt vợ mà nói. Tôi cũng nói sẽ gọi điện cho bố mẹ chồng để hỏi thực hư chuyện bán đất và cho tiền con trai. Biết không thể che giấu được nữa, cuối cùng anh cũng chịu nói sự thật.

Chồng bảo một năm nay anh đi vay tiền của anh em bạn bè và có trả lãi cho họ sòng phẳng. Nhiều người ham lãi cao nên sẵn sàng đưa tiền cho anh giữ để có thêm thu nhập. Anh dự định khi gom được số tiền lớn của mọi người cho vay thì sẽ mua đất, xây nhà thành phố.

Tôi hỏi ngược lại chồng:

“Thế khi anh sử dụng hết số tiền của mọi người thì lấy gì trả gốc và lãi cho người ta?”.

Anh nói là cứ lo việc trước mắt, còn chuyện sau này không quan tâm. Tôi bảo chồng làm như thế là lừa đảo, chiếm đoạt tiền của người khác và khuyên anh mang tiền trả lại cho mọi người, không được lấy đồng tiền mồ hôi nước mắt của người khác, nghiệp nặng lắm, trả nhiều đời không hết đâu.

Thế nhưng chồng bảo:

“Người ta tin tưởng đưa tiền đến tận túi, dại gì không dùng. Người sống thật thà như em rồi cả đời không ngóc đầu lên được”.

Tôi khuyên bảo chồng rất nhiều nhưng bất thành. Theo mọi người, tôi phải làm gì để chồng chịu trả tiền cho người ta đây?